tường vi ngược lối

Mưa rơi tí tách một ngày dài, từng khuôn viên ngôi trường học tập bị chứa đựng vì chưng tương đối độ ẩm lờ mờ ảo.

Lộ Tri Nghi ngồi nhập chống học tập, chốc chốc lại sở hữu giờ nghề giáo công ty nhiệm vang lên phía trên mặt tai.

Bạn đang xem: tường vi ngược lối

“Được nghỉ ngơi rồi thì nghỉ dưỡng cho tới chất lượng, đồ vật gi nên nghịch tặc thì nghịch tặc, thầy luôn luôn nghiền trở nên cân đối thân thiết thao tác và nghỉ dưỡng, nhất là những em chuẩn bị đua ĐH cho tới điểm rồi…”

Mây thâm áp lực kéo cho tới, mưa những vết bụi rơi dày quánh.

Lộ Tri Nghi thất thần nom ra bên ngoài hành lang cửa số, cho tới Lúc nghề giáo bên trên bục giảng dặn dò thăm dò kết thúc, thể hiện lời nói thông tin cuối cùng: “Được rồi, ngoài cộng đồng đang được mưa, đường trơn trượt, trở về ghi nhớ cảnh giác.”

Phòng học tập bỗng nhiên chốc tung hô náo nhiệt độ.

Đi học tập cả mon liên tục, mãi vừa được nghỉ ngơi, một đám người tương tự như con cái chim bị nhốt đang được lâu, cuống quýt vàng ham muốn cất cánh ra bên ngoài.

Lộ Tri Nghi cũng đựng sách vở và giấy tờ, bung dù ra đi.

Tiếng nhạc êm ả kể từ đài vạc thanh đang được hòa tan song song chút sự ngột ngạt nhưng mà ngày mưa mang về, Lộ Tri Nghi bước đi ra cổng ngôi trường, thấy xe pháo đón bản thân vẫn không đến, cô bèn lùi lại đứng bên dưới dù đợi.

Lúc này còn có nhì người con trai con trẻ tuổi tác vội vàng đi qua, có vẻ như tương đối lo lắng.

“Cái khí hậu rách nát này phiền bị tiêu diệt rơi rụng, mãi ko không còn mưa nữa.”

“Chẳng biết chỉ đạo ngôi trường học tập nghĩ về đồ vật gi và lại lựa chọn thời hạn này nhằm đua mùa nhì.”

Hai người bước đi tất bật, chuồn như chạy, khi chuồn lướt qua chuyện, cái dù chọc nhập Lộ Tri Nghi cũng ko lưu ý.

Lộ Tri Nghi nhíu mi, xoay đầu lại nom, tuy nhiên bóng người đang được ra đi.

Cô khom sống lưng, lấy giấy tờ vệ sinh điểm bị phun ướt át,ướt đẫm, vậy nên nhưng mà mặt mày dù ngả về đàng sau, giọt mưa nhỏ nhân thời cơ này rớt vào nhập tóc.

“Cho hỏi?” Một tiếng nói tự nhiên vang lên.

Lộ Tri Nghi ngửng đầu, tự nhiên nom trực tiếp vào trong 1 hai con mắt rất rất rất đẹp.

“Đường cho tới tòa A chuồn như vậy nào?”

Là một người con trai căn vặn đàng.

Anh cố một cái dù black color, treo kính gọng vàng, nhập lớp áo bão táp nhạt nhẽo màu sắc là cái áo sơ-mi được tách may khôn khéo, mưa rơi nghiêng nhập phần cổ áo, lòi ra một chút ít lạnh lẽo lùng xen lộn sự nhu hòa.

Rất điển trai, cũng đầy đủ lịch sự và trang nhã.

Hơn nữa ko biết sở hữu cần ảo giác của tớ ko, Lộ Tri Nghi cảm nhận thấy, khoảnh xung khắc anh đứng lại sát, nhường nhịn như cái dù nhập tay anh nghiêng hẳn về phía cô.

Lộ Tri Nghi cụp đôi mắt, giơ tay chỉ về phía xa cách, “Đi trực tiếp 100 mét, đó là tòa căn nhà phía bên phải.”

Điện thoại của những người con trai đùng một phát reo lên, anh nhấn nghe, trước lúc xoay người chuồn anh rằng với Lộ Tri Nghi: “Cảm ơn.”

Ngay cả tiếng nói cũng tương tự một cỗ thanh lọc được phủ lên mưa những vết bụi lờ mờ ảo, lãnh đạm tuy nhiên rất rất êm ả dịu dàng.

So với nhì người con trai cuống quýt vàng Lúc nãy, anh vô nằm trong tự động bên trên, nho nhã thong dong.

Lộ Tri Nghi tò mò mẫm nom theo đòi bóng sống lưng anh, thoang thoáng nghe thấy anh đang được rằng gì đó: “Mở cho tới anh tớ chuồn, tôi thực hiện kết thúc việc tiếp tục thông qua đó.”

Bíp bíp!

Hai giờ bé đùng một phát vang lên.

Lộ Tri Nghi ko nom theo đòi nữa, thấy xe pháo của bác tài đỗ ở cổng ngôi trường, cô lấy lại lòng tin, bước thông qua đó.

Ngồi nhập vào xe pháo, phụ thân Lộ Hoằng ngay lập tức căn vặn cô: “Con vừa phải rỉ tai với ai thế, nom bóng sống lưng rất khác học viên.”

Lộ Tri Nghi rung lắc đầu: “Con lạ lẫm, căn vặn đàng thôi ạ.”

Lộ Hoằng đáp ừm, nhắm đôi mắt lại ko căn vặn nữa. Nhưng Giang Ánh Nguyệt ở kề bên ông tớ lại thực hiện như thể đang được nom đi ra điều gì bại liệt, banh mồm nói:

“Tri Nghi à, chớ trách cứ phụ thân con cháu thực hiện con cháu stress, bao nhiêu trong năm này An Ninh thay cho thay đổi rất rộng lớn, con cháu vừa phải mới mẻ về, nếu như thân quen bao nhiêu người ko đứng đắn thì Chịu thiệt cũng ko hiểu rằng đâu.”

Lộ Tri Nghi ko quan hoài cho tới lời nói ả tớ rằng, cô nom người con trai nhập kính chiếu hậu, demo hỏi: “Bố, chuyện con cái căn vặn phụ thân qua chuyện điện thoại thông minh bao nhiêu ngày trước...”

Lộ Hoằng thẳng ngắt lời nói, “Nói sau.”

“...”

Lộ Tri Nghi mím môi, con quay mặt mày chuồn, ko nói đến nữa.

Mưa những vết bụi giá rét, ngoài hành lang cửa số, người chuồn đàng bung dù vẻ mặt mày vội vàng, còn chưa kịp lưu luyến sự êm ấm nhập bao nhiêu ngày cụt ngủi sau lập xuân thì không thể lựa lựa chọn này không giống, đang được cần nghênh đón cơn rét mon phụ thân đột nhiên cho tới này.

Giống Lộ Tri Nghi, năm 17 tuổi tác này, không tồn tại lựa lựa chọn này không giống, cần đón nhận cuộc sống đời thường mới mẻ này.

Hai mươi phút sau, xe hơi lái cho tới cửa ngõ 1 căn biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang, Lộ Tri Nghi về căn nhà c0i đồng phục, thay cho một cái váy lịch thiệp.

Không làm mất đi rất nhiều thời hạn, chúng ta lại lần tiếp nữa xuất vạc, một thời gian sau đã đi vào một quán ăn sang chảnh.

Tài xế bung dù xuống xe pháo Open, “Ông công ty bà công ty, lưu ý đường trơn trượt.’

Lộ Hoằng và Giang Ánh Nguyệt xuống xe pháo, Lộ Tri Nghi theo đòi sau, một khi sau bèn nghe thấy giờ đón nhận quý phái sảng, rồi sở hữu người hỏi:

“Đây là Tri Nghi đích không? Mấy năm ko bắt gặp nhưng mà đang được xinh xẻo thế này rồi!”

Tiếng mưa rinh rích, người nhì căn nhà Nguyễn Tần ngồi nhập chống ăn loại Trung Quốc tinh nghịch xảo, khoảng không gian sung sướng náo nhiệt độ.

Còn Lộ Tri Nghi, ngoài khoảnh xung khắc chuồn nhập kính chào căn vặn trưởng bối căn nhà bọn họ Tần đi ra, cô ko rằng câu này nữa.

“Tri Nghi điềm đạm không nhiều rằng, rất khác đứa căn nhà tôi, sinh sự xuyên suốt ngày.”

“Anh rằng gì thế, thằng nhóc Tiêu Nam lanh lợi kể từ nhỏ, không chỉ có vậy, con trẻ con cái tuổi tác này ai nhưng mà chẳng bướng bỉnh.”

“Tôi thấy Tri Nghi căn nhà anh lại không giống, sau đây chuồn Úc học tập, cần nhờ con cái bé bỏng nom chừng Tiêu Nam gom tôi vừa được.”

“Ha ha, chắc chắn rằng rồi.”

Những lời nói này, Lộ Tri Nghi đang được nghe vô số phiên nhập bao nhiêu ngày này rồi.

Nhà bọn họ Tần sale ngọc thạch ở TP.HCM An Ninh, căn nhà bọn họ Lộ kinh doanh ở vùng biên thuỳ, nhì mặt mày thông thường liên minh tương hỗ, mối quan hệ tương đối tốt, vừa phải hoặc con cái nhì căn nhà tuổi tác cũng xêm xêm, Lộ Hoằng cố ý tác thành, bèn thể hiện ý kiến đề nghị nằm trong chuồn du học tập.

Thân càng tăng thân thiết, cũng nhằm tương lai nhì gia tộc phối hợp mạnh mẽ và tự tin, căn nhà bọn họ Tần thấy vậy đương nhiên rất rất phấn chấn mừng, đồng ý ngay lập tức tức thì.

Chỉ là, không tồn tại ai căn vặn Lộ Tri Nghi sở hữu đồng ý ko.

Nhưng không thể cần thiết nữa rồi.

Bảy năm trước đó cha mẹ ly thơm, Lộ Tri Nghi theo đòi u tách chuồn, trở ngại lắm mới mẻ thích nghi được với cuộc sống đời thường mới mẻ, khoảng chừng thời hạn trước u kết duyên phiên nhì, chính vì phụ thân dượng là kẻ quốc tế nên nhì người ham muốn ấn định cư ở quốc tế.

Không biết người rộng lớn đang được đạt được thỏa thuận hợp tác gì, vậy là là Lộ Tri Nghi lại bị fake về điểm Lộ Hoằng.

Dù nhà đất của phụ thân cũng sớm đang được cảnh còn người rơi rụng, tuy nhiên cô không thể lựa lựa chọn này không giống.

Bị đẩy đi ra chuồn liên thơm, có lẽ rằng đó là độ quý hiếm có một không hai và cũng chính là sau cùng của tớ nhằm hoàn toàn có thể nghỉ chân nhập mái ấm gia đình mới mẻ và xa cách kỳ lạ này.

Người rộng lớn rỉ tai khí thế ngút trời, Lộ Tri Nghi cúi đầu ăn cơm trắng, tự nhiên vạc hiện nay điện thoại thông minh vào trong túi đang được lúc lắc lên.

Cô lấy điện thoại thông minh đi ra, nom thương hiệu hiện trên screen rồi rằng với Lộ Hoằng: “Bố, con cái vào trong nhà lau chùi và vệ sinh một thời gian.”

Ra ngoài chống, Lộ Tri Nghi nhìn thấy một điểm yên lặng tĩnh, nhấn nghe điện thoại thông minh.

“Alo.”

Xem thêm: 1 thập kỷ là bao nhiêu năm

“Tri Nghi cậu sở hữu cho tới không?” Người gọi điện thoại thông minh là bạn tri kỷ Dư Đồng, “Tớ vẫn đang được ngóng cậu tách bánh kem đấy.”

Dư Đồng là chúng ta nằm trong bàn của Lộ Tri Nghi khi cô còn học tập tè học tập ở An Ninh, sau đây cha mẹ ly hôn, Lộ Tri Nghi cho tới TP.HCM không giống, nhì người vẫn luôn luôn liên hệ cùng nhau qua chuyện mạng.

Trước bại liệt ko lâu lúc biết Lộ Tri Nghi về, Dư Đồng thông thường xuyên hứa cô họp mặt, tuy nhiên vì thế vận hành của trọ tại trường ngôi trường học tập nhưng mà nhì người mãi vẫn ko bắt gặp nhau, khan hiếm Lúc được nghỉ ngơi, ngày hôm nay lại là sinh nhật của Dư Đồng, ai biết Lộ Hoằng lại bố trí tiệc xã phú rồi.

Lộ Tri Nghi nom đồng hồ thời trang, rằng lời nói van lỗi: “Xin lỗi, dĩ nhiên tớ ko chuồn được rồi.”

Cúp máy, Lộ Tri Nghi ko về chống luôn luôn, cô phụ thuộc vào lỗ thông bão táp nom ra bên ngoài hành lang cửa số, thả trôi tâm trí.

Mưa đang được tạnh, ko không khí lạnh thổi cho tới, tràn nhập vào phổi, lại đem theo đòi mùi hương mùi hương nhẹ dịu khó khăn miêu tả.

Hít vài ba tương đối thâm thúy, Lộ Tri nghi hoặc đang được sẵn sàng trở lại thì đùng một phát sở hữu một tiếng nói vang lên kể từ đàng sau.

“Tôi sẽ không còn quí cậu đâu.”

Lộ Tri Nghi giật thột, con quay người.

Không biết vị thiếu hụt gia căn nhà bọn họ Tần bại liệt theo đòi đi ra kể từ lúc nào, giờ đây cậu tớ nhì tay đút túi, thản nhiên đứng bại liệt, cà lơ lất phất nom cô.

“Cậu ko cần gu tôi.” Tần Tiêu Nam tái diễn một lần tiếp nữa, nom Lộ Tri Nghi vì chưng góc nhìn siêu khinh thường thông thường, “Mềm như ngược hồng, chẳng sở hữu chút đậm chất ngầu và cá tính này.”

Lộ Tri Nghi khựng lại vì thế lời nói rằng White trợn của cậu tớ, sửng nóng bức vài ba giây, cô mới mẻ điềm tĩnh trả lời: “Cảm ơn.”

Có lẽ ko ngờ Lộ Tri Nghi lại sở hữu phản xạ này, Tần Tiêu Nam khẽ nhíu mi, “Cảm ơn?”

Lộ Tri Nghi không thích dây dính tăng với cậu tớ nữa, khi đi qua nhau, cô chỉ bảo nhỏ tứ chữ: “Như nhau cả thôi.”

Mặt Tần Tiêu Nam tối lại tức thì, sau khoản thời gian trả hồn lại, cậu tớ ấn định rằng tăng vài ba câu thì mới có thể quan sát phía nhưng mà Lộ Tri Nghi chuồn ko cần là đàng về chống.

Mà cô trở lại tầng, tách ngoài quán ăn.

-

Lộ Tri Nghi quá nhận, tách chuồn là vì thế Lúc nãy cô tức thời khích động.

Tần Tiêu Nam rằng ko sai, cuộc sống đời thường năm mươi bảy tuổi tác của cô ý chỉ mất gật đầu, gật đầu tách xa cách, gật đầu vứt vứt, gật đầu toàn bộ sự vỡ vụn và thảm kinh hoàng.

Nội tâm của cô ý đã trở nên trau ngót khía cạnh kể từ lâu, ko hề đẩy sóng.

Khoảnh xung khắc bị Tần Tiêu Nam châm biếm, tương tự như Lúc Chịu áp lực nặng nề đang được lâu, cái vảy ngược này bại liệt lấp liếm thiệt thâm thúy ở lòng lòng bỗng nhiên vụt thoát ra khỏi khung hình, thổi quét dọn, thiêu châm, ở nhập óc kêu gào cổ động giục cô.

Cho cho tới lúc để bản thân nhập mùng tối mưa lạnh lẽo xa cách kỳ lạ hiu quạnh, Lộ Tri Nghi mới mẻ kể từ từ điềm tĩnh lại.

Hiện thực rất cần phải đương đầu là - xung xung quanh vừa phải không xa lạ vừa phải xa cách kỳ lạ, căn bạn dạng cô không thể điểm này nhằm chuồn.

Nhưng đã đi được đi ra phía trên rơi rụng rồi, giờ nhưng mà về chẳng cần là tương tự như Tần Tiêu Nam rằng sao.

Nghĩ ngợi một hồi, Lộ Tri Nghi nhắn tin nhắn cho tới Lộ Hoằng, tiếp sau đó gọi xe pháo tiếp cận vị trí xác định nhưng mà Dư Đồng đang được gửi từ xưa.

Dư Đồng đón sinh nhật ở một KTV thương hiệu là Toản Hào.

Sau Lúc xuống xe pháo, Lộ Tri Nghi quan sát điểm này sẽ không như thể KTV thông thường, điểm này như thể một tòa hoàng cung rộng lớn, trang trí trang trọng nguy nan nga, sang chảnh khí phái, đứng ở đại sảnh, cô chợt sở hữu xúc cảm lạc lõng.

Dư Đồng ở chống 313, Lộ Tri Nghi bước tới cầu thang máy, đang di chuyển thì bị nhân viên cấp dưới đáp ứng ngăn lại: “Chào chị, chị cho tới nhằm hát ạ?”

Lộ Tri Nghi vấn đáp cô ấy: “Mình sở hữu chúng ta đang được ở phía trên.”

Nhân viên đáp ứng lịch sự và trang nhã nhấn cầu thang máy gom cô: “Vâng, vậy chị cứ bất ngờ nhé.”

Trong cầu thang máy không tồn tại ai, Lộ Tri Nghi rằng cảm ơn rồi chuồn nhập nhập, còn còn chưa kịp nhấn tầng thì sở hữu bao nhiêu người con trai ăn diện tùy tiện bước thời gian nhanh nhập theo đòi.

Theo bạn dạng năng, Lộ Tri Nghi nép người lại về đàng sau, thấy bọn họ cũng nhấn tầng “3”, bèn im thin thít lùi nhập góc.

Sau bại liệt, lén liếc bọn họ.

Mấy người bại liệt đường nét mặt mày tương đối gấp rút, ko lưu ý cho tới Lộ Tri Nghi đàng sau, chỉ rỉ tai của mình:

“Báo cho tới anh Tố ko.”

“Sẽ cho tới ngay lập tức.”

“Thằng khốn này ko thấy quan lại tài ko sụp lệ, rằng lời nói hoặc thì ko nghe, cứ cần tự động khiến cho phiền hà cho tới bạn dạng thân thiết mới mẻ Chịu cơ.”

“Đi, thời gian nhanh lên.”

Cửa cầu thang máy vừa phải banh, bao nhiêu người con trai ngay lập tức cuống quýt vàng đựng bước ra bên ngoài.

Lộ Tri Nghi đợi vài ba giây sau mới mẻ ra đi.

Cô chần chờ nom xung xung quanh, hiên chạy dài được trải thảm loại Âu, trang trí sang chảnh, nhường nhịn như từng một chống đều kín không tồn tại khe hở, siêu bí mật.

Lại liên tưởng cho tới đoạn hội thoại vừa phải nãy của bao nhiêu người con trai bại liệt, ko biết vì thế sao, Lộ Tri Nghi cứ thoang thoáng cảm nhận thấy cái KTV này không giống với những điểm bản thân từng chuồn.

Cứ tưởng phong thái ăn nghịch tặc ở An Ninh không giống, Lộ Tri Nghi cũng ko nghĩ về nhiều, cô men theo đòi số chống chậm rì rì rãi chuồn bên trên hiên chạy dài, 3113, 3111, 319…

Đi thăm dò từng chống, khi chuẩn bị cho tới 313, cửa ngõ chống 317 tự nhiên bị banh đi ra kể từ bên phía trong, một người con trai lảo hòn đảo chuồn thoát ra khỏi chống.

Mùi rượu nồng bỗng nhiên chốc bao quấn điểm này, theo đòi bạn dạng năng, Lộ Tri Nghi lùi lại.

Có người theo đòi ra bên ngoài, “Anh Tống, anh chớ quậy nữa, mau về đi!”

Người con trai khung hình rung lắc lư, tay cố một chai rượu, mồm đang được hùng hổ rằng gì bại liệt, tự nhiên tầm đôi mắt phía chuồn nơi khác, nom quý phái Lộ Tri Nghi.

Vì cuộc họp mặt với những người căn nhà bọn họ Tần tối ni, Lộ Tri Nghi bị đòi hỏi cần thay cho một cái váy lâu năm màu sắc hồng nhạt nhẽo thanh trang. Nhưng cô ko biết là, ở TP.HCM An Ninh, ở điểm ngợp nhập vàng son như Toản Hào Ca, ăn diện thuần khiết ghi sâu xúc cảm thiếu hụt phái đẹp như cô tiếp tục nguy nan cỡ này.

Người con trai mỉm cười, nấc một cái: “Ồ, mới mẻ cho tới à?”

Lộ Tri Nghi không đủ can đảm vấn đáp lại, cô cúi đầu ấn định tách chuồn, tuy nhiên người con trai bại liệt lại vô lại ngăn trước mặt mày cô: “Em gái chuồn đâu thế?”

Có người quát tháo thương hiệu đó: “Anh Tống, nếu như anh còn kế tiếp như thế thì chớ trách cứ công ty chúng tôi đắc tội.”

“Nhào vô!” Người con trai khích động xoay đầu lại, tức tốc đập vỡ chai rượu nhập tay, người sử dụng miếng thân thiết chai vỡ để lên cổ đối phương: “Mày đắc tội demo xem!”

“...”

“Chuyện của em trai tao vẫn ko tính rõ nét đâu, dám uy hiếp tao à?”

Người con trai này khích động, miếng chai vỡ nhập tay khua loạn xị, “Thằng thương hiệu Trình Tố đâu? Gọi nó cút đi ra phía trên, cút đi ra đây!”

Vài phút sau, cả lối chuồn nhỏ bị người ra đi kể từ chống 317 ngăn ùn tắc, nhập cơn lếu láo loàn, thậm chí còn một nhân viên cấp dưới đáp ứng khéo khuyên nhủ còn bị cứa nhập mặt mày.

Lộ Tri Nghi stress đứng dán nhập tường, không đủ can đảm thở mạnh mặc dù duy nhất tương đối.

Cô chỉ giản đơn là ham muốn cho tới đón sinh nhật nằm trong Dư Đồng thôi, ko ngờ lại vướng nhập tình cảnh này. Cô lặng lẽ lùi lại một chút ít, đang được ấn định tách ngoài hiện nay ngôi trường thì người con trai bại liệt lại nhạy cảm bén quan sát tâm trí của cô ý, cái tay cố chai rượu rơi rụng kiểm soát lướt qua chuyện đám người ấn định kéo cô lại, “Em gái chớ chuồn mà!”

Thấy miếng vỡ sắc bén lao trực tiếp cho tới điểm bản thân, Lộ Tri Nghi như thể không cử động, đầu White xóa thong manh mịt, bạn dạng năng còn còn lại khiến cho cô giơ tay lên phủ chắn cho tới bạn dạng thân thiết bản thân.

Lộ Tri Nghi đang được sẵn sàng cho tới trường hợp bản thân bị thương, tuy nhiên toàn bộ tất cả nhập tưởng tượng lại ko hề xẩy ra.

Bên tai chỉ với giờ tim đập kịch liệt, sau khoản thời gian quan sát xung xung quanh tự nhiên an tĩnh lại, Lộ Tri Nghi chần chờ một thời gian, lặng lẽ hạ thấp cánh tay bản thân xuống, thời điểm hiện nay cô mới mẻ bắt gặp, ko biết kể từ lúc nào, một bóng người con trai đang được xuất hiện nay trước mặt mày cô.

Anh lưu giữ chặt chai rượu của những người con trai say xỉn.

Xem thêm: dự báo thời tiết những ngày tới

Lộ Tri Nghi ko bắt gặp chủ yếu diện khuôn mặt anh, chỉ bắt gặp cổ ống tay áo anh xắn lên 50%, phía bên phía trong của cổ tay nâng lên sở hữu một hình xăm vật tổ black color, hình xăm chan chứa lệ khí lan lên bên trên theo đòi nếp cuống quýt khúc của cánh tay, ko thấy rõ rệt điểm cuối.

Lối chuồn nhỏ thông thoáng chốc yên lặng tĩnh lại, tiếp sau đó bỗng nhiên vang lên tiếng nói lạnh lẽo lùng của anh ấy.

“Tìm tao à?”